Đại Ấn (phần 3)


Các tình huống của mình khi xảy ra, cần đánh giá nó như một hành trình nhân quả, như một dòng song chảy đi thì nước sẽ không có lũ. Nếu ta cứ bị cuốn theo nó thì nó sẽ sốc lên đầu.
Một phương pháp nữa có thể kiểm soát được đó là áp dụng cách phối hợp đồng đều lực tuyến của cả 3 trung tâm ngực, đầu và cổ họng, để áp lực bay vọt lên mà không bị kẹt. Sẽ khó vì anh em không tập luyện một cách đúng tiêu chuẩn, vì vẫn đi làm, vẫn tích lũy giao thức, stress, và mang nguyên những ức chế đó vào buổi tập, gây quá tải với ngừoi tập thiền và gây nhức đầu. Thời gian mới tập anh chị em cũng sẽ rất nhạy cảm và sẽ bị xáo trộn nhiều.

Tha nhan thường ngồi thiền 10 tiếng/ngày và trước khi ngồi thiền phải giải quyết hết tất cả các vấn đề của gia đình.. nhưng rồi khi ngồi lại phải chứng kiến vợ chồng hàng xóm cãi nhau, trẻ con ốm, tinh linh bay vụt qua, hay linh hồn cần giúp đỡ. Lúc đó Tha nhan phải xong các việc đó rồi mới rơi vào cơn thiền định của mình. Nhưng một ngày Tha nhan vượt qua cảm giác đó. Bây giờ Tha nhan giúp mọi người vượt qua cảm giác đó.

Quay lại hình tượng cây compa. Ta hãy tạo một áp lực vững chãi ở chân, như cây compa, vùng hội âm như đầu nhọn của bút chì. Xương cụt cắm vào cột sống như cây compa chích vào bút chì. Bút chì rất dài, đầu mình đã gọt cắm vào compa để hội âm và bách hội thẳng tắp, còn bên ngoài ta không cần quan tâm.
Mục tiêu của ngồi thiền đại thủ ấn là lợi dụng tư thế để chuyển hóa các nghiệp thô nhất. Bộ phận đầu tiên cần khép vào tiêu chuẩn là đôi chân, cần được kéo căng. Nhưng sau khi kéo căng thì không bỏ mặc nó mà phải theo dõi sát sao. Cơ thể như một vương quốc, không được sót một bộ phận nào không để ý tới. Sau khi có áp lực tăng cường ở bụng dưới, lúc đó hãy bình thản theo dõi tâm trí, đặc biệt là các cảm xúc. Muốn nắm bắt và làm chủ các cảm xúc, hãy giữ tâm lý thật thoải mái. Những người tâm trí còn xáo trộn, hãy theo dõi hơi thở của mình. Khi hơi thở êm, nhẹ, nhịp tim ổn định, hãy keo dài cảm xúc đó. Vào thời điểm tế nhị đó, sự chuyển hóa tại ngực xảy ra dưới dạng các cơn cảm xúc, hoặc là buồn, vui, tức giận. Hãy biết rằng đó là sự kiện chuyển hóa nghiệp tại trung tâm ngực.

Như vậy là ta đã đi được quá nửa hành trình, vì khi đó trung tâm bụng bị tác động và xuất hiện dòng nghiệp ở ngực. Giờ là lúc gia tốc cho nó, hãy kéo cằm, ngửa vai, thẳng gáy, thậm chí phát ra âm thanh. Những âm thanh này sẽ xuất hiện tự nhiên và phù hợp với lưu chuyển của dòng nghiệp thức. Dù có sự khác biệt về cách phát âm nhưng các âm thanh đều là các chú lưu, sự biến đổi, sự xuất hiện của chữ OM.

Như vậy khi các tình cảm xuất hiện trong tâm thức, ta hãy sử dụng chữ OM để tình cảm không luẩn quẩn trong tâm thức. Cách phát âm chữ OM là ta sẽ không để chữ OM quay ra bên ngoài mà đưa vào bên trong. Khi đó gia tốc chuyển hóa của nghiệp được tăng lên rất đáng kể.

Ba trung tâm ở bụng, ngực, cổ họng như 3 công nhân sản xuất ra các sản phẩm, và trung tâm ở đầu đánh giá sản phẩm trước khi xuất kho. Nếu ta quá bị kinh ngạc vì các cảm xúc và các biến đổi trong cơ thể như chảy nước bọt, đau ngứa chân tay, nhức đầu.. thì ta sẽ không thể chuyển hóa nghiệp một cách rốt ráo được, mà ngược lại ta sẽ bị nghiệp chi phối.

Trong trường hợp ta chưa sẵn sang để phát âm chữ OM, thì hãy giữ áp lực mạnh ở cổ họng để thở khò khè như đang ngáy, đó là hơi thở đại ấn. Hãy làm điều đó một cách mạnh mẽ, tự nhiên. Những cảm xúc đó dù là vui buồn, hờn ghen, đều không thật, và đại ấn giúp ta nhận ra sự không thật đó. Hãy đừng để quên hậu môn, đừng quên đôi tay.. Động thái đó đang giúp rửa sạch thân thể từ trong ra, từ dọc kinh mạch trung ương đi ra (tập thể dục giúp rửa từ ngoài vào). Hãy tích năng lượng nội lực bên trong, hãy tĩnh trí, nén khí..

Câu truyện thú vị ở chỗ là phải kích hoạt cả 3 trung tâm, không chỉ kêu không.

Hãy phân tán việc tập trong cả ngày, ở cơ quan, khi nấu bếp.. khi căng hông, dồn lực ở đôi chân, ngửa vai, kéo cằm là các trung tâm đã được kích hoạt. Thay vì kêu tiếng OM, hãy hát ư ử..

Khi đứng nghiệp xuất hiện từng cái một, nên viết đứng sẽ khỏe nhất (nếu nghiệp xuất hiện ồ ạt thì khó nhận biết và xử lý nó tốt hơn). Rồi ta sẽ thấy cảm xúc xuất hiện, và hãy đưa nó vào âm OM, thần chú (chu biến của âm OM) hay các lời hát..

Khi có cảm xúc nổi lên và gắn bó một sự việc mình đã quên và gạt được ra, là đã có sự kết nối, và nhận biết thành công Nhưng nếu ta chưa cảm thấy gì thì chưa chuyển hóa được gì cả. Khi ta có chuyển hóa mà không biết là vì sao là do yếu tố TUỆ chưa nảy nở, khi nào Tuệ có thì sẽ biết được.

Trong tuần tới, sẽ có nhiều biến cố xảy ra sau buổi tập, nên hãy giữ liên lạc và email cho Tha nhan để trao đổi.

Sẽ có thể tắc nghẽn ở các trung tâm ở lưng lâu dài (2-4-6 năm). Khi tắc ở thắt lưng (do tham), có thể rối loạn về dục, không phân biệt được đàn ông, đàn bà. Tắc ở giữa lưng (do sân), sẽ dễ bị xúc động vô cớ. Nếu tắc ở cổ (do si không chịu học hành để hiểu biết thêm), thì dễ bị các tinh linh chi phối. Khi biết vậy thì phải tập trung tập để giải tỏa các trung tâm đó, và có thể ưu tiên để giải tỏa một trung tâm nào đó.

Tập hợp, sợi, cảm xúc, âm thanh, ra ngoài. Khi đổ nghiệp ra ngoài ai sẽ hứng? Khi nghiệp ở dưới thì vô sư vô sách, quỷ thần bất trách. Khi ta kéo nghiệp ra ngoài thì phải nhận thức được rằng đã có sự cộng sinh của ta với các tinh linh và các bậc giác gộ khác. Khi ta xuất các sản phẩm nghiệp ra ngoài mà không chuyển hóa đến các linh linh có liên hệ nhân duyên với ta và có nhu cầu dùng nghiệp của ta làm thức ăn, hoặc các bậc giác ngộ đã phát nguyện dùng bồ đề tâm để gánh nghiệp cho ta, thì ta sẽ bị gánh lại đúng nghiệp đó, tiếp nhận và chuyển hóa đi để thành nghiệp thiện.

Khi quán Chú trăm âm, cam lồ của Phật Kim cương tát đỏa tràn vào thân ta sẽ đẩy các ô nhiễm của thân ta xuống dưới, và dòng nghiệp xấu đó cần được tiếp quản bởi con bò thiêng dưới lòng đất. Vậy ta không thể chỉ đẩy nghiệp ra mà còn phải kết nối để con bò sẽ tiếp nhận. Đó chính là nhiệm vụ của trung tâm đầu khi quán tưởng, kết nôi với Bổn tôn, cũng như đi tìm đúng thị trường cho sản phẩm xuất đi. Việc này phải tự học, tự tìm hiểu..

Có 3 giai đoạn: nghiệp thô (cho bò xơi), trược cáu uế (cho trào ra ngoài thân), cáu uế tinh vi tế (dùng ánh sáng để diệt). Không thể chuyển hóa thân bằng tưởng, mà bằng năng lượng ánh sáng. Chuyển hóa ánh sáng qua khí, mạch, hạt, qua đó cam lồ Kim cương tát đỏa mới tràn vào chuyển hóa nghiệp vi tế.

Kết thúc của cuộc hành trình là chúng ta thanh thản, thanh thản hàng ngày, trong từng ý nghĩ, lời nói.. đó là đại ấn.

Như cậu chuyện của bố của Steve Jobs sau bao năm bỏ con, đến khi biết Steve Jobs đã thành đạt thì ông chỉ phát nguyện là được có một buổi thanh thản uống café với con. Đó là việc ông đã kết nối với quá khứ, nảy sinh tình cảm yêu thương (không vị kỷ) và nói ra tâm nguyện để được thanh thản, khi đó Đại ấn đã xảy ra rồi, không cần phải đọc một bài chú hoàn hảo mới là Đại ấn.

The post Đại Ấn (phần 3) appeared first on Đại Thủ Ấn.

Send this to a friend